Thể loại: hiện đại, phản xuyên, tôn nữ, sủng, HE
Nữ cảnh sát Yến Thanh Vi trong một lần xui xẻo lạc đường nhặt được một người bị thương rất nặng nửa sống nửa chết mạng về nhà, không ngờ người này vừa tỉnh lại thấy cô liền kinh hãi quỳ xuống luôn miệng gọi “chủ nhân”. Sau một hồi rối rắm điên khùng, Yến Thanh Vi đành chấp nhận sự thật mình vừa nhặt về một ảnh vệ xuyên đến từ thế giới nữ tôn. Ảnh vệ Thập Tam từ giây phút đầu tiên gặp được Thanh Vi đã xem cô như chủ nhân của mình, với cô anh vừa tôn kính, trung thành chăm sóc, vừa sợ hãi ngoan ngoãn vâng lời khiến Thanh Vi hết sức thương xót. Dù vậy, Yến Thanh Vi vẫn không dám giữ một người không rõ lai lịch, võ công lợi hại trong nhà nên đưa anh đến trung tâm cứu trợ. Từ ngày để anh đi cô luôn lo lắng thương nhớ, đi thăm anh lại không gặp được, vất vả một trận cô mới tìm được anh về rồi quyết định giữ anh lại bên mình.
Truyện ngọt ngào đấy, sủng đấy, có thịt nữa, nam chính coi nữ chính như trời luôn nhưng đến đoạn cuối hơi chán. Mới đầu truyện mình thấy truyện rất lạ và mới mẻ, đã tôn nữ còn phản xuyên, đọc rất hấp dẫn, nhiều tình huống vừa dở khóc dở cười vừa cảm động tội nghiệp cho Thập Tam “bé nhỏ” yếu đuối luôn sợ hãi tự ti, nhưng càng về sau mình càng mệt, như đang đọc tiểu bạch văn vậy, qua rất nhiều chuyện rồi nhưng Thập Tam luôn hay nghĩ quẩn, sợ hãi, tuyệt vọng, đau đớn này nọ, Yến Thanh Vi giải thích nhiều lần vẫn như không, uổng cho trí thông minh của anh. Cũng chắc tại lần đầu mình đọc truyện nữ tôn thế này, đọc mấy đoạn H, nữ chính có máu sắc luôn chủ động, tấn công mạnh mẽ, nam chính thẹn thùng chiều theo, rồi tình tiết nam hạnh phúc bảo “anh giờ là người có thai” thiệt…. không thích ứng được, rất là sốc văn hóa =]]]] Điểm sáng của truyện là nữ cường, thông minh, quan tâm cảm xúc nam chính, thông minh nhạy bén (chỉ có điều sắc quá,). Nam chính đẹp trai, lúc đầu xuất hiện với mái tóc dài, dịu dàng, ngoan ngoãn, trung trinh >…< một lòng yêu thương nữ chính, rất đáng yêu. Nội dung mới lại hấp dẫn không máu chó, không tung hô nam nữ chính quá đà, hợp lý.