Review Phù Lam

20161222 113615
Tác giả: Giá Oản Chúc (Chén cháo này)
Thể loại: Hiện đại, nam nghiện x nữ giỏi võ, cảm động, sạch, HE.
Số chương: 70

Sau khi đọc “Bạn Chanh” xong bấn OGC này quá nên đi tìm truyện của tác giả này đọc, đọc vài chục chương đầu giật mình, Giá Oản Chúc lại viết truyện hài hước, đáng yêu vầy sao, đọc chục chương tiếp theo lại thấy truyện chẳng những dễ thương mà còn vô cùng cảm động nữa. Câu chữ trong truyện vui vẻ, hài hước từ câu đầu đến câu cuối; nội dung truyện thì lại cảm động từ mở đầu đến kết thúc

Truyện viết về mối tình giữa cô nàng tomboy giỏi võ và anh chàng nghiện ngập lương thiện.
Mình có cảm giác nam chính Lam Diệm là một anh chàng lương thiện, hiền lành, ngây thơ nhất mà mình từng đọc, đến nỗi bị người khác hãm hại dấn thân vào con đường nghiện ngập mà vẫn cứ lương thiện. Bề ngoài anh ấy sống buông thả, độc miệng, hút chích chơi bời, nhưng chỉ để cho người khác xem, chỉ có nữ chính mới biết anh tốt đến nhường nào.

Một ngày nọ, Doãn Tiểu Đao được gia đình phái đi bảo vệ Lam Diệm khỏi những trò đùa quái ác có thể khiến hắn mất mạng.
Một ngày nọ, Lam Diệm – Lam nhị thiếu gia của Lam thị bị cắt chức xuống làm một quản đốc nhỏ của một nhà máy nhỏ ở một thành phố nhỏ.
Lam Diệm không tỏ vẻ gì mang theo Đao hộ vệ của mình và hai bàn tay trắng đến nơi khỉ ho cò gáy ấy.
Một mặt Lam Diệm luôn chê bai Tiểu Đao xấu xí, ngu ngốc, ăn nhiều. Mặt khác hắn lại mang gương mặt đẹp trai của mình đi lừa tiền về nuôi cô hộ vệ như ăn nhiều như heo kia.

Tâm Lam Diệm như tro tàn rồi, cha chết, sau này mẹ cũng tự tử theo, hắn bị người ta lừa dùng ma túy rồi khống chế, Lam Diệm luôn muốn cứ chết thế này để được giải thoát. Nhưng từ ngày Doãn Tiểu Đao xuất hiện, hắn không muốn chết nữa. Doãn Tiểu Đao ngu ngốc, chỉ biết ăn ăn ăn nhưng lại rất quan tâm hắn, cô nói muốn hắn cai nghiện sống tốt, rồi cô sẽ thích hắn.
Cho nên cho dù nghèo muốn chết nhưng Lam Diệm vẫn để Doãn Tiểu Đao ăn no. Đi ăn hai đứa ngồi chụm đầu lại đếm thịt, đĩa thịt 16 viên tôi ăn 6 viên cô ăn 10 viên, sau đó… thôi tôi ăn 3 viên cũng được.
Cho nên dù không tin mình có thể cai được, dù đau đớn khó chịu đến chết đi sống lại, Lam Diệm vẫn nghe theo cô.
Tất cả điều hắn là đều vì để cô thích hắn. Cho nên khi Doãn Tiểu Đao vì đỡ cho hắn một phát súng mà bị thương hắn cứ nghĩ hắn sẽ chết theo cô. Và đương nhiên là không ai chết cả. Quá trình cai nghiện rất khó khăn, quá trình thoát khỏi bọn người Lam thị biến thái gian ác kia còn khó khăn hơn. Thế nên dù Doãn Tiểu Đao và Lam Diệm rất yêu nhau như đọc giả vẫn bị ngược =]]]

Lam Diệm bị ép ăn chơi nhưng thân sạch như ngọc, trước kia bị người ta ép dùng ma túy, hút xong rồi ngủ, cho dù có coi phim đen cũng “không được”, thế nên sau này Doãn Tiểu Đao ở cùng hắn, hắn luôn nôm nốp lo sợ cô cướp đi sự trong sạch mà bản thân luôn gìn giữ *tui cười chết*. Gặp nữ phụ thì luôn “lễ phép” hỏi “Bác gái này là ai, tôi không quen cô”, “Phụ tình? Phụ mẹ cô”. Anh độc miệng thì thôi rồi, luôn chê bai, châm chọc nữ chính nhưng nghe dễ thương lắm chứ không hề phản cảm.
Doãn Tiểu Đao thì từ nhỏ sống “trên núi” ít giao tiếp bên ngoài, EQ thấp đến đáng thương, nói chuyện cứng ngắt như người cổ đại, cô rất giỏi võ, bảo vệ Lam Diệm rất kĩ, người ngoài rất khó đến gần cô, nhưng với Lam Diệm cô luôn tin tưởng tín nhiệm, Lam Diệm nói gì cũng đúng, Lam Diệm sẽ không bao giờ hại cô gạt cô.
Lam Diệm tin rằng Tiểu Đao là món quà mẹ hắn gửi tặng hắn, nhưng mẹ à, mẹ không thể tặng một người thông minh hơn một chút sao. Lâu lâu oán thầm thế chứ vẫn trân trọng cô như báu vật.

“Tứ Lang, tôi muốn đi cùng anh.”
“Đao thị vệ.” Lam Diệm đặt tay lên vai cô, “Đợi tôi trở về, em hãy cùng tôi một đời.”
“Anh trở về sẽ chiên cơm cho em chứ?”
“Đương nhiên rồi. Tôi sẽ chiên cho em cả một thùng cơm.”

Link edit